Bệnh Viện Hỗ Trợ Sinh Sản Xin chào Bệnh viện Hỗ Trợ Sinh Sản & Nam Học Sài Gòn,
Tôi là Nguyễn Thị Mai, 36 tuổi, hiện đang sống tại Quận 3, TP.HCM. Hôm nay tôi viết những dòng này với một trái tim trĩu nặng, mang theo bao nỗi lo lắng và hy vọng của một người mẹ hiếm muộn đã nhiều năm không thể chạm đến giấc mơ có con.
Tôi kết hôn từ năm 28 tuổi. Ở độ tuổi đó, tôi và chồng luôn tin rằng việc có con sẽ đến tự nhiên như bao cặp vợ chồng khác. Nhưng rồi từng năm tháng trôi qua, niềm hy vọng của chúng tôi dần dần biến thành sự tuyệt vọng. Tôi đã trải qua không biết bao nhiêu lần thất bại, từ những lần uống thuốc bổ, điều chỉnh chế độ ăn uống, đến việc tìm đến các phương pháp dân gian. Mỗi lần kinh nguyệt đến, trái tim tôi như vỡ ra từng mảnh. Tôi đã từng tự trách mình rất nhiều, tự hỏi rằng liệu có điều gì sai sót ở bản thân khiến tôi không thể thực hiện thiên chức làm mẹ của mình.
Sau nhiều năm thất vọng, tôi và chồng đã quyết định tìm đến các bệnh viện lớn ở TP.HCM để tìm hiểu nguyên nhân. Qua nhiều lần kiểm Làm IVF tra, chúng tôi được các bác sĩ chẩn đoán tôi gặp vấn đề về nội tiết và chất lượng trứng không tốt, trong khi chồng tôi có vấn đề về tinh trùng. Những lời chẩn đoán ấy như một cú sốc, nhưng cũng là sự thật mà chúng tôi buộc phải chấp nhận.
Trong những ngày tháng đó, tôi đã tìm kiếm rất nhiều thông tin trên mạng, đọc hàng trăm câu chuyện của những cặp vợ chồng giống như chúng tôi. Qua một người bạn giới thiệu, tôi biết đến Bệnh viện Hỗ Trợ Sinh Sản & Nam Học Sài Gòn - nơi được nhiều người tin tưởng với những ca hiếm muộn thành công. Tôi đã dành nhiều thời gian tìm hiểu về các phương pháp hỗ trợ sinh sản, và cuối cùng chúng tôi quyết định thử IVF - thụ tinh trong ống nghiệm, với hy vọng đây sẽ là cơ hội cuối cùng để chúng tôi có thể có con.
Sau khi thực hiện IVF, niềm vui như vỡ òa khi biết rằng tôi đã mang thai. Nhưng niềm vui ấy chẳng thể kéo dài được bao lâu khi tôi bước vào tuần thứ 6 của thai kỳ. Những lo lắng lại một lần nữa ập đến, làm trái tim tôi không thể bình yên. Tôi biết thai ivf tuần thứ 6
Tôi là Nguyễn Thị Mai, 36 tuổi, hiện đang sống tại Quận 3, TP.HCM. Hôm nay tôi viết những dòng này với một trái tim trĩu nặng, mang theo bao nỗi lo lắng và hy vọng của một người mẹ hiếm muộn đã nhiều năm không thể chạm đến giấc mơ có con.
Tôi kết hôn từ năm 28 tuổi. Ở độ tuổi đó, tôi và chồng luôn tin rằng việc có con sẽ đến tự nhiên như bao cặp vợ chồng khác. Nhưng rồi từng năm tháng trôi qua, niềm hy vọng của chúng tôi dần dần biến thành sự tuyệt vọng. Tôi đã trải qua không biết bao nhiêu lần thất bại, từ những lần uống thuốc bổ, điều chỉnh chế độ ăn uống, đến việc tìm đến các phương pháp dân gian. Mỗi lần kinh nguyệt đến, trái tim tôi như vỡ ra từng mảnh. Tôi đã từng tự trách mình rất nhiều, tự hỏi rằng liệu có điều gì sai sót ở bản thân khiến tôi không thể thực hiện thiên chức làm mẹ của mình.
Sau nhiều năm thất vọng, tôi và chồng đã quyết định tìm đến các bệnh viện lớn ở TP.HCM để tìm hiểu nguyên nhân. Qua nhiều lần kiểm Làm IVF tra, chúng tôi được các bác sĩ chẩn đoán tôi gặp vấn đề về nội tiết và chất lượng trứng không tốt, trong khi chồng tôi có vấn đề về tinh trùng. Những lời chẩn đoán ấy như một cú sốc, nhưng cũng là sự thật mà chúng tôi buộc phải chấp nhận.
Trong những ngày tháng đó, tôi đã tìm kiếm rất nhiều thông tin trên mạng, đọc hàng trăm câu chuyện của những cặp vợ chồng giống như chúng tôi. Qua một người bạn giới thiệu, tôi biết đến Bệnh viện Hỗ Trợ Sinh Sản & Nam Học Sài Gòn - nơi được nhiều người tin tưởng với những ca hiếm muộn thành công. Tôi đã dành nhiều thời gian tìm hiểu về các phương pháp hỗ trợ sinh sản, và cuối cùng chúng tôi quyết định thử IVF - thụ tinh trong ống nghiệm, với hy vọng đây sẽ là cơ hội cuối cùng để chúng tôi có thể có con.
Sau khi thực hiện IVF, niềm vui như vỡ òa khi biết rằng tôi đã mang thai. Nhưng niềm vui ấy chẳng thể kéo dài được bao lâu khi tôi bước vào tuần thứ 6 của thai kỳ. Những lo lắng lại một lần nữa ập đến, làm trái tim tôi không thể bình yên. Tôi biết thai ivf tuần thứ 6