Bệnh viện nam học Sau ba ngày bơm IUI, tôi ngồi nhìn ra cửa sổ, trong lòng đầy cảm xúc khó tả. Mọi chuyện thật sự đã thay đổi nhiều từ khi con trai và con dâu của tôi bắt đầu cuộc hành trình đầy khó khăn này. Họ là một cặp đôi trẻ, đầy yêu thương và hi vọng, nhưng lại phải đối mặt với một nỗi buồn rất riêng: hiếm muộn.
Tôi còn nhớ, lần đầu tiên con trai tôi nói về việc họ đang gặp khó khăn trong chuyện có con, trái tim tôi như quặn thắt. Là một người mẹ, tôi luôn muốn con mình có một gia đình đầy đủ, đầy ắp tiếng cười trẻ thơ. Nhưng khi nghe những gì con nói, tôi không thể không lo lắng. Con và con dâu đã cố gắng rất nhiều, từ những tháng ngày theo dõi chu kỳ kinh nguyệt, đến việc thay đổi chế độ ăn uống, rồi khám xét với bác sĩ. Nhưng sự mong đợi vẫn chưa thành hiện thực.
Sau khi con trai và con dâu tham khảo ý kiến bác sĩ, họ quyết định thử phương pháp hỗ trợ sinh sản. Tôi, với vai trò của một người mẹ, cảm nhận rõ rệt những lo âu, băn khoăn của họ. Cả hai đều mạnh mẽ, nhưng sâu thẳm trong đôi mắt đó là những đêm không ngủ, những giọt nước mắt chỉ lặng lẽ rơi khi nghĩ về tương lai.
Con tôi đã nói với tôi rằng, họ đã lựa chọn Bệnh Viện Hỗ Trợ Sinh Sản và Nam Học Sài Gòn vì nghe nói nơi đây có đội ngũ bác sĩ giỏi, giàu kinh nghiệm và điều quan trọng nhất là sự tận tâm. Khi tôi tìm hiểu thêm về Phương Pháp IUI bệnh viện, tôi thật sự cảm thấy yên tâm. Tôi thấy bác sĩ ở đây không chỉ giỏi về chuyên môn mà còn rất thấu hiểu tâm lý của những người hiếm muộn như con trai và con dâu mình.
Chỉ trong vòng ba ngày sau khi làm thủ thuật bơm IUI, tôi thấy tâm trạng của con dâu có phần khởi sắc hơn. Cả hai vợ chồng đều rất lạc quan, mặc dù họ vẫn chưa biết kết quả chính xác. Tuy nhiên, có một điều chắc chắn, đó là tôi thấy sự an yên trong mắt họ. Đó có thể là một tín hiệu tích cực, dù tôi cũng biết mọi chuyện vẫn cần thời gian.
Ngày hôm đó, tôi ngồi lại với con trai và con dâu, cùng họ chia sẻ những suy nghĩ và hy vọng. Tôi nói với họ rằng, có thể chỉ cần một chút kiên nhẫn, một chút may mắn nữa thôi là gia đình sẽ có tin vui. Bởi vì tôi đã chứng kiến họ đã làm mọi điều có thể để chuẩn bị cho con đường này.
Tôi nhớ bác sĩ nói rằng, "Khi chúng ta làm mọi thứ đúng, kết quả sẽ đến." Dù không có gì đảm bảo trước mắt, nhưng tôi tin rằng chỉ cần tiếp tục duy trì hy vọng, con trai và con dâu tôi sẽ có được hạnh phúc. Những ngày này, gia đình tôi đã học được cách yêu thương, kiên nhẫn và chăm sóc lẫn nhau nhiều hơn. Có lẽ, sự khó khăn trong hành trình này đã làm tình yêu của chúng tôi trở nên sâu sắc hơn.
Bác sĩ cũng đã động viên con trai và con dâu tôi rằng, một khi họ đã làm đúng và chăm sóc sức khỏe tốt, thì cơ hội để thụ thai vẫn rất cao. Tôi thấy con dâu mình thoải mái hơn nhiều so với những ngày đầu, khi sự căng thẳng bao trùm. Điều quan trọng là họ cảm thấy mình không đơn độc, không chỉ cóXEM CHI TIẾT BÀI VIẾT TẠI ĐÂY:
Tôi còn nhớ, lần đầu tiên con trai tôi nói về việc họ đang gặp khó khăn trong chuyện có con, trái tim tôi như quặn thắt. Là một người mẹ, tôi luôn muốn con mình có một gia đình đầy đủ, đầy ắp tiếng cười trẻ thơ. Nhưng khi nghe những gì con nói, tôi không thể không lo lắng. Con và con dâu đã cố gắng rất nhiều, từ những tháng ngày theo dõi chu kỳ kinh nguyệt, đến việc thay đổi chế độ ăn uống, rồi khám xét với bác sĩ. Nhưng sự mong đợi vẫn chưa thành hiện thực.
Sau khi con trai và con dâu tham khảo ý kiến bác sĩ, họ quyết định thử phương pháp hỗ trợ sinh sản. Tôi, với vai trò của một người mẹ, cảm nhận rõ rệt những lo âu, băn khoăn của họ. Cả hai đều mạnh mẽ, nhưng sâu thẳm trong đôi mắt đó là những đêm không ngủ, những giọt nước mắt chỉ lặng lẽ rơi khi nghĩ về tương lai.
Con tôi đã nói với tôi rằng, họ đã lựa chọn Bệnh Viện Hỗ Trợ Sinh Sản và Nam Học Sài Gòn vì nghe nói nơi đây có đội ngũ bác sĩ giỏi, giàu kinh nghiệm và điều quan trọng nhất là sự tận tâm. Khi tôi tìm hiểu thêm về Phương Pháp IUI bệnh viện, tôi thật sự cảm thấy yên tâm. Tôi thấy bác sĩ ở đây không chỉ giỏi về chuyên môn mà còn rất thấu hiểu tâm lý của những người hiếm muộn như con trai và con dâu mình.
Chỉ trong vòng ba ngày sau khi làm thủ thuật bơm IUI, tôi thấy tâm trạng của con dâu có phần khởi sắc hơn. Cả hai vợ chồng đều rất lạc quan, mặc dù họ vẫn chưa biết kết quả chính xác. Tuy nhiên, có một điều chắc chắn, đó là tôi thấy sự an yên trong mắt họ. Đó có thể là một tín hiệu tích cực, dù tôi cũng biết mọi chuyện vẫn cần thời gian.
Ngày hôm đó, tôi ngồi lại với con trai và con dâu, cùng họ chia sẻ những suy nghĩ và hy vọng. Tôi nói với họ rằng, có thể chỉ cần một chút kiên nhẫn, một chút may mắn nữa thôi là gia đình sẽ có tin vui. Bởi vì tôi đã chứng kiến họ đã làm mọi điều có thể để chuẩn bị cho con đường này.
Tôi nhớ bác sĩ nói rằng, "Khi chúng ta làm mọi thứ đúng, kết quả sẽ đến." Dù không có gì đảm bảo trước mắt, nhưng tôi tin rằng chỉ cần tiếp tục duy trì hy vọng, con trai và con dâu tôi sẽ có được hạnh phúc. Những ngày này, gia đình tôi đã học được cách yêu thương, kiên nhẫn và chăm sóc lẫn nhau nhiều hơn. Có lẽ, sự khó khăn trong hành trình này đã làm tình yêu của chúng tôi trở nên sâu sắc hơn.
Bác sĩ cũng đã động viên con trai và con dâu tôi rằng, một khi họ đã làm đúng và chăm sóc sức khỏe tốt, thì cơ hội để thụ thai vẫn rất cao. Tôi thấy con dâu mình thoải mái hơn nhiều so với những ngày đầu, khi sự căng thẳng bao trùm. Điều quan trọng là họ cảm thấy mình không đơn độc, không chỉ cóXEM CHI TIẾT BÀI VIẾT TẠI ĐÂY: